Để đến được thành phố ngàn hoa, bạn phải trải qua những đường đèo khúc khuỷu, những khúc cua như cùi chỏ, hay chơi với một bên núi cao, một bên vực thẳm.
Đèo Chuối
Đèo Chuối thuộc huyện Đạ Huoai là con đèo đầu tiên của cao nguyên Lâm Viên, một trong những con đèo siêu đẹp ở Đà Lạt.
Có rất nhiều lý giải cho cái tên này. Theo người dân địa phương, khi mới có không ít người dân đến đây lập nghiệp, ngọn đèo này có khá nhiều chuối nên được đặt tên như thế.
Song, một giải thích khác cho rằng, nếu đổ đèo từ thị trấn Đạm Ri, người lái sẽ phải đối diện với những con dốc cao, cả người sẽ chuối xuống khá nhiều, nên gọi là "đèo Chúi", về sau, đọc trại thành “đèo Chuối”.
Dù dựa trên nguyên nhân gì, ngọn đèo này cũng như một cửa ngõ của cao nguyên này với du khách. Không khí mát lạnh, dễ chịu cũng khiến người ta dễ dàng nhận thấy mình đã đến cao nguyên. Riêng với những ai chinh phục đèo bằng xe máy, khi đi trên cung đường này sẽ là cảm giác sắp đâm vào mảng xanh của núi rừng ở những khúc cua gấp.
Đèo Bảo Lộc - cung đường của đá, hoa và vực sâu
Trong các ngọn đèo bạn phải chinh phục để Đà Lạt, đèo Bảo Lộc được coi là nguy hiểm nhất. Ảnh: Baoloc.net.
Đèo Bảo Lộc dài 15 km, với khoảng 107 khúc cua gấp và độ dốc cao. Với những ai chưa từng chinh phục cung đường này, rất khó đoán định điều gì đang chờ họ ở phía trước. Tuy vậy với người yêu phong cảnh núi rừng, thích trải nghiệm những khoảnh khắc thử thách, đèo Bảo Lộc được xem như là một trong những những điểm du lịch thú vị.
Mùa mưa đến, cung đường này càng đẹp, càng lãng mạn với những thác nước nhỏ bất thình lình mở ra giữa các vách đá. Những cơn mưa cũng kịp khoác lên các núi đá những thảm hoa thạch thảo nhiều màu sắc.
Ngọn đèo này cũng gắn với câu chuyện ma mị về cái chết oan uổng nào đó của ba cô bé trẻ. Câu chuyện bi ai với rất nhiều biến tấu, nhiều tình tiết thêu dệt đã tạo cho ngọn đèo đã có chút rất nguy hiểm, càng thêm kì bí.
Đèo Prenn - cung đường của thông và thác
Tên của đèo gắn với dòng thác tuyệt đẹp. Ảnh: Dulichtrainghiem.
Đèo Prenn là một trong những đèo núi dài 11 km thuộc tỉnh Lâm Đồng, cách trung tâm Đà Lạt khoảng 10 km. Trong tiếng Chăm, chữ Prenn có nghĩa là “xâm chiếm”.
Với không ít người, nhất là các nhóm phượt hay ai yêu chụp ảnh, những rừng thông bạt ngàn, không khí mát lạnh, những khúc cua nguy hiểm của đèo Prenn luôn có vẻ đẹp gợi cảm. Không ít nhóm khách mỗi khi đến Đà Lạt đều thuê xe máy rong ruổi trên cung đường này để cảm nhận trọn vẹn thành phố hoa.
Đèo Mimosa
Đèo Mimosa (đèo Prenn 2) không phải là một trong những những điểm tham quan nổi tiếng, song lại là điểm không thể thiếu trong hành trình đến vùng đất này của du khách. Ngọn đèo này như một lời chào của phố núi trước khi họ vào trung tâm thành phố.
Đèo đón du khách với màu xanh của cây, của rừng thông và màu vàng của dã quỳ, của hoa mimosa. Hai tông màu đẹp này hòa hợp với nhau và với những đoạn đường gập ghềnh khiến ngọn đèo đẹp hơn, nên thơ hơn.
Đèo Ngoạn Mục
Vẻ hiểm trở của đèo Ngoạn Mục. Ảnh: Phượt.
Đèo Ngoạn Mục nối Phan Rang (Ninh Thuận) với Đà Lạt. Với các khúc cua gấp và độ cao chênh vênh, từ tương đối lâu đèo Ngoạn Mục được mệnh danh là cung đường đèo hiểm trở nhất toàn khu vực khu vực miền nam.
Tuy vậy, ngọn đèo này không chỉ ấn tượng ở mức độ rất nguy hiểm mà còn ở cảnh quan Ngoạn Mục của núi một bên, biển một bên, hay không khí khác hẳn ở mỗi vị trí của đèo.
Đèo Dran - sương mù và thông
Đèo Dran hẹp hơn, ngắn hơn và “nhẹ nhàng” hơn đèo Ngoạn Mục. Dù chinh phục đèo Dran bất kỳ thời điểm nào trong thời gian, bạn đều chìm trong những đám sương mù rậm rạp. Vào mùa hè, màu xanh của những rừng thông sẽ bị át bởi những hàng dã quỳ ven đường trổ bông vàng rực.
Đèo Long Lanh - chạy trốn "Ngoạn Mục"
Nếu đi từ Nha Trang đến Đà Lạt, bạn sẽ vượt qua đèo Long Lanh, cung đường mới, giúp bạn tránh được đèo Ngoạn Mục. Mặc dù vậy, cuộc đào tẩu này sẽ khiến chuyến đi của bạn nhạt hơn, buồn tẻ hơn cảm giác từng nếm trải khi qua ngọn đèo ai ai cũng dè chừng (đèo Ngoạn Mục).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét